“Được là chính mình” tại nhà hát lớn thành phố Hồ Chí Minh
Nhiều người trong chúng ta ngồi đây có lẽ chưa bao giờ tự đặt câu hỏi “mình là ai? Mình có bình thường hay không?” Nhưng có nhiều người trong chúng ta ngồi đây, và nhiều hơn nữa ở ngoài kia đã và đang phải dằn vặt vì câu hỏi “Mình là ai? Mình có bình thường hay không?” Nhiều người đồng tính, song tính và chuyển đổi giới tính chỉ vì sống là mình, vì yêu người mình yêu mà đang phải đối mặt với vô vàn những định kiến và kỳ thị trong xã hội.
Có người bị đánh đập, xích và nhốt trong nhà bởi chính cha mẹ và anh chị em của mình. Có người bị ép buộc chữa trị vì bị cho rằng yêu người cùng giới là bệnh tâm thần cho dù tổ chức Y tế thế giới đã loại đồng tính ra khỏi danh sách bệnh từ năm 1990. Có những em học sinh bị bắt nạt thậm chí là đánh đập phải bỏ học, đóng sập ước mở trở thành kỹ sư, bác sĩ, luật sư của mình. Có người bị ruồng bỏ, đuổi ra khỏi nhà khi còn nhỏ và trở thành trẻ em đường phố với một tương lai bất định. Buồn hơn nữa, có sinh viên mới ra trường đã gieo mình xuống dòng sông từ biệt cuộc sống, bỏ lại tương lai trong một đêm mùa đông chỉ vì đồng nghiệp phát hiện ra mình yêu người đồng giới.
Viện Nghiên cứu Xã hội, Kinh tế và Môi trường (iSEE) là một tổ chức phi chính phủ, và chúng tôi đang làm việc hết mình để góp phần bảo vệ quyền của người đồng tính, song tính và chuyển đổi giới tính. Chúng tôi tin rằng, chỉ khi nào người thiểu số được hưởng tự do và đối xử bình đẳng thì khi đó xã hội mới có dân chủ thực sự và quyền con người được bảo vệ thực sự. Nếu người thiểu số vẫn phải che giấu mình là ai vì sợ xã hội định kiến và kỳ thị, nếu Hiến pháp và pháp luật chưa có quy định cụ thể bảo vệ quyền của người đồng tính, song tính và chuyển giới, thì xã hội và Nhà nước còn có nhiều việc cần phải làm.
Vở kịch hôm nay được trình diễn ở Nhà hát lớn Thành phố là một trong những hoạt động mà Viện iSEE kết hợp cùng nhà hát tuổi trẻ và ICS, với sự hỗ trợ của Đại sứ quán Úc và tổ chức Oxfam nhằm góp phần loại bỏ những bất công người đồng tính đang phải đối mặt. Chúng tôi hy vọng vở kịch như một viên gạch lát đường tiến đến mục đích tự do và bình đẳng cho những người đồng tính, song tính và chuyển đổi giới tính.
Đây là thời điểm quan trọng vì Bộ tư pháp đang soạn thảo Luật hôn nhân và gia đình xem xét cho phép người cùng giới kết hôn hay không, và Luật dân sự xem xét cho người chuyển giới phẫu thuật và thay đổi giới tính hay không. Đây là cơ hội 10 năm mới có một lần, nếu chúng ta phải đợi 10 năm nữa cũng cùng nghĩa trong 10 năm tới có biết bao nhiêu người phải chịu bạo lực, bao nhiêu học sinh phải bỏ học và bao nhiêu người không được sống là chính mình. Tôi hy vọng sau buổi tối hôm nay, mỗi người trong chúng ta ngồi đây sẽ lên tiếng, sẽ có những hành động cụ thể bảo vệ quyền bình đẳng cho người đồng tính, song tính và chuyển giới để con đường đi dến tự do và bình đẳng cho tất cả mọi người được hoàn thành nhanh hơn.
Xin cảm ơn và chúc sức khỏe các quý vị đại biểu.